Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 5, 2015

NỢ - DUYÊN NỢ

Thơ : Hien Nguyen Anh vẫn còn... NỢ... em cả tập thơ Cả bài hát... hứa dành riêng em đó Nhớ không anh... ngày ấy bên chuyến đò Món NỢ tình ... sao trả hết...trong nhau? Chìm đắm men say, ngập ngụa nỗi đau Yêu nhau đi... tình trần nào có tội Nước mắt em... hóa thành Mưa ngập lối Mây đầy trời... giăng kín sầu bể dâu. Tan trong nhau... hỡi người em yêu dấu! Vết tình si... làm lỡ bước người đi Cát trắng, biển xanh... thay tình réo gọi Dư âm đây... sao mặn đắng bờ môi? Sẽ có ngày... tình nồng sẽ phai phôi Dẫu xót xa... lặng thầm bao tiếc nuối Tạm biệt anh... kỷ niệm lần sau cuối Thả hồn bay... Ta về chốn xưa thôi... 9.36AM, ngày 24/5/2015

CHẠM VÀO KÝ ỨC

Thơ: Hien Nguyen Em muốn những cái ôm Và vòng tay siết chặt Vết đau nào se thắt Chạm vào nỗi hờn ghen Em muốn tình say men Rung động tận đáy lòng Dâng tràn như ngọn sóng Xóa nhòa nỗi yêu thương Tình em là đại dương Yêu anh dù trắc trở Sóng bạc đầu nỗi nhớ Hôn cát vàng... miên man Yêu anh lắm trái ngang Như trò chơi "TRỐN TÌM" Rượt bắt nhau muôn kiếp Nắm chặt... rồi lại buông Xin nước mắt thôi tuôn Xin tim đừng lên tiếng Kẻo trái tim lỗi nhịp Mơ màng khúc thần tiên... 8.30 am, ngày 24/5/2015

VỎ BỌC

Thơ: Hien Nguyen Dừng lại cuộc tình Chông chênh nơi góc tối Có dấu lặng... Phố biển vẫn xanh Và lòng em trống trải Khắc khoải... NỖI CÔ ĐƠN Sống là động Em bước tiếp đoạn đường... Quen thuộc và nhàm chán ẨN MÌNH TRONG VỎ BỌC Chỉ có tiếng trái tim Gào thét... (P/S: Đang nghiên cứu thể loại thơ mới... cho đỡ nhàm chán)

TÌNH BIỂN

Hình ảnh
Tình anh như...con thuyền ra khơi Mang nỗi nhớ...xa tận chân trời Tình em như... sóng vỗ dịu êm Mãi bên anh... sao xa vời vợi??? Dấu yêu ơi! Hãy cùng em, sánh bước muôn nơi Em sợ buồn... dâng trào khóe mắt Trái tim đau, dường như siết chặt Lặng lẽ ôm, khối tình chơi vơi Đại dương kia... nơi ta rong chơi Thuyền trên sóng... đưa tình muôn lối Xa lìa nơi... chốn bùn lầy lội Mình bên nhau khắp nẻo người ơi!! 8.30pm. Ngày 01/5/2015 P/S: Hình minh họa Hòn Chồng - Hòn Vợ tại Nha Trang - Khánh Hòa Hòn Chồng, Hòn Vợ đứng song đôi Non nước ngàn năm tạc tinh khôi Thủy chung son sắt keo sơn lạ Cho dẫu muôn đời chẳng phai phôi... (Hien Nguyen)

THÀNH PHỐ ĐÊM KHÔNG ANH

Hình ảnh
Thành phố đêm không anh. Con phố đông người... bỗng trở nên xa lạ Có 1 góc trái tim... em giấu riêng nỗi nhớ Một vì sao băng, bất chợt ngang qua Thành phố tình yêu và nỗi nhớ trong ta Nguyện suốt đời sau em về với biển Cho sóng dịu êm, trả lại chút hồn nhiên Cho mình bên nhau... để tình thành khúc hát. 7.31pm, ngày 28/4/2015

KHÔNG ĐỀ

Em cứ thẩn thờ, thơ thẩn... những vần thơ Để tình chợt đến, chợt đi nào có ngờ Khép vội trang thơ, cho anh vào dĩ vãng Tạm biệt chàng Thơ, em cũng hóa lơ ngơ Này CHÀNG THƠ! Nếu một ngày, đàn tình đứt phím tơ Nếu vần thơ em không còn nhung nhớ Anh có muốn được cùng em dệt mộng? Ánh trăng tan, liệu xóa lời thề xưa? Hien Nguyen, 8.05pm, ngày 28/4/2015

THUYỀN CẠN 2 

(Đối bài Thuyền Cạn) Thiên thơ đang đến hồi khai bút Các vị xin mau xuất thế gian Bao kiếp Tu hành vượt nguy nan Tìm về chân lý, đường đã tỏ. "Thuyền Cạn" Ta cùng nhau chèo đò Đưa người vượt thoát kiếp u mê Vững chèo tay lái, mặc ai chê Trao truyền CHÂN GIÁ TRỊ bừng cháy Thuyền Ta đích thị Thuyền không đáy Chở hết sinh linh, chở muôn loài Đổi thay nhận thức toàn nhân loại Há dễ yên bình chốn lao xao ? Xin mời bạn hữu nơi chốn nao Duyên lành đã điểm khởi Duyên nào Đường đi đâu dễ tìm Kiếp nữa Lên Thuyền vượt cạn đến Non cao... Hien Nguyen, ngày 13/4/2015

CƯỜI

Hình ảnh
Cười đi cho bõ sự đời Cho màn Rồng Rắn cái thời Hoa Long Cười đi khi thấy kẻ ngông Mười hai loạn sứ...quy tông một nhà. Nghĩ tình thế thái ta bà Ta đây khuyến sự khuyên mà chẳng hay Hội Hoa Long chọn hôm nay Tâm là trụ cột, mới Thầy thần thông Một đám bát nháo mê lầm Giương oai diễu võ nghĩ thầm ta ngon Rớt cái bụp, chớ huênh hoang Quay đầu là bến, kịp về với Cha Phật, Thánh cõi giới Ta Bà Vẫn học khuôn phép để mà Thăng lên Chiều kích ánh sáng gọi tên Quay đầu nẻo giác mới nên Cơ Trời (Tiếp Điển)

MINH SƯ GIẢNG LƯỢC - ĐỊNH VÀ THÀNH

Bạn hãy đọc những gì ta viết đi đã, viết - cho tất cả. Đọc và trong suốt quá trình đọc cố gắng làm việc này cho ta. Tập trung toàn bộ vào từng câu chữ. Nếu có thể thì quan sát những suy nghĩ, những câu hỏi nảy ra ngay lúc bạn đọc từng bài, từng câu, từng chữ. Vì đều hàm chứa vô lượng ẩn ý sâu trong đó. Việc này, ban đầu hơi khó Bạn có thể đọc từng bài, rồi đọc từng đoạn, lại đọc từng câu. Ngẫm từng ý nảy sinh trong niệm ý của mình. Ví dụ như: đọc bài viết nào đó, trong suy nghĩ sẽ nảy ra... cái này đúng, cái này sai, cái này chấp ngã, cái này huyền diệu... chẳng hạn. Nhận biết từng niệm ý khởi sinh Để dần thấy rõ tính hai mặt, tức là nhị nguyên nơi tâm trí, nơi bản thể mình! Có thể viết ra suy nghĩ của mình, cũng có thể không. Nhưng tốt hơn là nên viết ra Vì nó, có thể sẽ là bài pháp thoại rất tốt, trước tiên là cho chính mình NHẤT TÂM THÙ THẮNG CHÍNH BẢN THÂN MÌNH ĐỂ NHẬN RA MÌNH - HỢP NHẤT VỚI ĐẠI HỒN CHƠN THỂ Đó là điều mà bạn nên thường niệm QUAY LẠI TÂM MÌNH MÀ BƯỚC TIẾP Bạn xem

MINH SƯ GIẢNG LƯỢC

Hình ảnh
PHẬT – Là PHẬT TÁNH Là CÁI KHÔNG – VÔ. Còn gọi là CHRIST TÁNH, là THƯỢNG ĐẾ TÁNH… Là biểu trưng của Chân Tâm, của sự cân bằng, của trạng thái cân bằng hay còn gọi theo cách “chỉ để hướng về” là TRUNG ĐIỂM, TRUNG PHƯƠNG. Ở trạng thái này, bạn sẽ biết cách sống trong thực tại - chẳng luyến chấp vào quá khứ, không phóng chiếu đến tương lai. Chỉ sống trong từng khoảnh khắc trôi qua trong lẽ Đạo Thường Luân - biến chuyển không ngừng nghỉ, trôi qua trong từng sát na, trong từng khoảnh khắc của thời gian tuyến tính - như nhân loại hiện nay đang "biết" về khái niệm hữu tuyến của chiều kích thời gian nơi KHÔNG-THỜI GIAN vô biên lượng của Đại Vũ Trụ trong Ân Điển Hằng Ân của Đấng Tạo Hóa Thường Hằng toàn năng, toàn giác vô tận vô biên đa chiều kích. Nếu thực sự bạn “muốn” yêu thương Đại Chúng bằng tình yêu của Đại Từ Bi Vô Biên Lượng, bạn tất nhiên phải “biết” tự nhận thức mà “buộc” mình Chí Tâm Chí Thành học Đạo để sớm định và thành. Học để nắm rõ được những bài học, những nguyên lý c