Thơ: Hien Nguyen Em đâu phải con thuyền chờ đợi sóng ra khơi Em đâu phải mầm non chờ mùa xuân nảy lộc Em vẫn là em, dù em biết mình "ngu ngốc" Vẫn một mình, em thích độc bước chốn phiêu du. Hãy lắng nghe nhịp đập nơi trái tim hoang vu Thuở hồng hoang chúng mình hẹn nhau đi mở cõi. Bởi nhân thế lầm than, mịt mờ trong sương khói Bởi bóng đêm che khuất vầng sáng - ánh thái dương. Nơi u mê đắm chìm bao tội lỗi tang thương Ta tìm ra ánh sáng cuối chân trời - bất diệt Ánh sáng của niềm tin, khiến tim...